Danh ngôn các Thánh: HOANG MANG đến TÍN THÁC

Mục lục

HOANG MANG đến TÍN THÁC

Trong xã hội chúng ta, các mối tương giao thường gây ra tang thương hơn là ổn định. Vì vậy, việc tín nhiệm nơi tha nhân, thậm chí nơi Thiên Chúa, là một điều thật khó khăn. Mỗi khi gặp rắc rối, chúng ta hoang mang và chờ đợi những gì tệ hại nhất xảy đến.

Tín thác vẫn luôn là một nhân đức rất khó đắc thủ. Mỗi khi gặp gian truân, các thánh đã sống theo lời Thánh Kinh, chạy đến nương nhờ nơi “vị mục tử nhân lành” (Tv 23:1). Thiên Chúa ban thưởng cho niềm tín thác kiên trung của chúng ta.

Bạn hãy suy tư về tấm gương thánh nữ Frances Cabrini của nước Ý. Kinh sợ trước biển cả, nhưng thánh nữ vẫn liều mạng để vâng lời Đức Thánh Cha vì ngài muốn thánh nữ dẫn một nhóm nữ tu vượt Đại Tây Dương đến phục vụ các di dân người Ý tại Mỹ Châu đang mất dần đức tin nơi một miền đất có rất ít người nói được thứ ngôn ngữ của họ. Bạn hãy nghĩ đến những vị tử đạo Á Châu và Phi Châu, tại những đất nước đức tin còn non trẻ, các ngài đã chịu tra tấn đến chết và đã tín thác vào Thiên Chúa kiên cường như thế nào. Chúng ta hãy lắng nghe những lời đầy an ủi của các thánh để đem thái độ nghi nan và hoang mang của chúng ta đến cho Thiên Chúa.

* Anh em hãy đón nhận những tai nạn xảy đến với anh em như những điều tốt lành, vì biết rằng không có gì xảy đến ngoài thánh ý của Thiên Chúa. (Giáo Huấn của Mười Hai Tông Đồ)

* Trên đường ra pháp trường chịu tử đạo:

Chúng tôi không dựa vào sức mạnh bản thân, nhưng vào sức mạnh Thiên Chúa. (Thánh Perpetua)

* Những gì anh em đã khước từ vì Thiên Chúa, anh em chẳng thiệt mất gì cả, bởi vì khi đến giờ, nó sẽ trở lại gấp trăm với anh em. (Thánh Mark khổ tu)

* Thiên Chúa lượng định đau khổ theo sự cần thiết cho chúng ta. (Thánh Gioan Kim khẩu)

* Khi còn giữa biển khơi, chiếc tàu như một miếng mồi cho những hiểm nguy và bão tố. Nhưng khi cập bến yên hàn, nó không còn sợ hãi những hiểm nguy, những tai họa giông tố, nhưng sẽ được bình an. Cũng thế, khi ở giữa người đời, anh em phải đợi chờ thử thách, những hiểm nguy và những khốn khó tinh thần. Nhưng khi đã về đến bến yên hàn đã chuẩn bị sẵn cho anh em, anh em không còn sợ hãi gì nữa. (Thánh Barsanuphius)

* Cùng một đau khổ, nhưng nó minh chứng, thanh luyện và làm thuần thục những người lành; trong khi lại kết án, phế truất và loại bỏ những kẻ xấu. (Thánh Augustine)

* Chúng ta đừng xem sao sự phát đạt hoặc sự chống đối của thế gian, đừng coi chúng như những điều có thật và đừng vì chúng mà để mất một phút giây nào; hãy sống ở một nơi khác và hãy hướng toàn bộ chủ tâm của chúng ta về thiên đàng; hãy coi tội lỗi là điều duy nhất xấu xa đích thực và chẳng có gì tốt lành thực sự, ngoài nhân đức là điều kết hợp chúng ta với Thiên Chúa. (Thánh Gregory Nazianzen)

* Tất cả rồi sẽ tốt đẹp, tất cả rồi sẽ tốt đẹp, và dù sao đi nữa tất cả rồi sẽ tốt đẹp. (Chân phúc Julian Norwich)

* Nếu như Thiên Chúa để anh em phải chịu nhiều đau khổ, thì đó là dấu Người đã có những chương trình lớn lao dành cho anh em, và chắc chắn Người muốn biến đổi anh em thành một vị thánh. (Thánh Ignatius Loyola)

* An ủi trong thử thách chỉ có thể được bảo đảm nhờ một nền tảng đức tin vững vàng, nắm giữ những lời chân thật của Thánh Kinh và giáo huấn của Giáo Hội Công Giáo. (Thánh Thomas More)

* Những ai nhớ đến các đau khổ của Chúa Kitô, và qua cuộc thương khó của Người mà hiến dâng những đau khổ riêng của họ lên Thiên Chúa thì sẽ thấy nỗi đau đớn của họ trở nên ngọt ngào và hoan lạc. (Thánh Mary Magdalene dei Paoãi)

* Đau khổ tinh ròng nhất chứa đựng và mang theo một tri thức tinh ròng nhất. (Thánh Gioan Thánh Giá)

* Đừng để gì làm bạn xao động,
Và làm bạn sợ hãi;
Mọi sự đều đang qua đi;
Thiên Chúa không bao giờ thay đổi;
Sự nhẫn nại chịu đựng
Đem lại tất cả;
Ai có Thiên Chúa
Thì không thiếu thốn gì
Một mình Thiên Chúa đã đủ.
(Thánh Teresa Avila)

* Chịu đau khổ chỉ vì Thiên Chúa muốn vẫn chưa đủ; chúng ta phải chịu đau khổ như Thiên Chúa muốn, khi nào Người muốn, bao lâu Người muốn, và theo đúng cách làm đẹp lòng Người.

Hãy biến bệnh tật thành một lời cầu nguyện. (Thánh Francis de Sales)

* Đối với Thiên Chúa, chắc chắn không có gì là quá đáng trong vấn đề thánh hóa một linh hồn. Người để thân xác và tâm hồn ra yếu đuối hầu thanh luyện chúng trong tình yêu Uy Linh của Người và lòng khinh chê các sự trần thế. Người đả thương rồi lại chữa lành; Người đóng đinh chúng vào Thập Giá của Người để rồi tôn vinh chúng trong vinh quang của Người; tóm lại, Người cho chúng chết để chúng được sống đời đời. Vậy chúng ta hãy chấp nhận những hình thức sự dữ ấy để có được những sự lành đích thực do chúng sinh ra, và chúng ta sẽ được hạnh phúc cả đời này lẫn đời sau. (Thánh Vincent de Paul)

* Khi tin rằng Thiên Chúa muốn mình vào dòng, chân phúc Marie Nhập Thể đã từ giã gia đình, cùng với đứa con trai của ngài:

Hỡi con trai yêu quí của mẹ. Suốt năm nay, mẹ vẫn khắc khoải khi nghĩ đến những hiểm nguy mà con có thể vấp phải, nhưng cuối cùng, Thiên Chúa nhân lành đã ban bình an cho mẹ khi mẹ tin rằng lòng nhân lành yêu thương hiền phụ của Người sẽ không bao giờ đánh mất những gì chúng ta đã vì lòng yêu mến Người mà khước từ …. Mẹ chưa bao giờ yêu thương con ngoài sự nghèo khó của Chúa Giêsu Kitô; nơi Người, mẹ đã tìm được mọi sự giàu có… không một ngày nào qua đi mà mẹ không hiến dâng con cho tình yêu của Người…. Mẹ không ngừng nhắc đến con với Chúa Giêsu, Đức Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse. (Chân phúc Marie Nhập Thể)

* Khi những tai ương bất ngờ xảy đến, đôi khi làm choáng váng nạn nhân và xô đẩy họ vào nỗi khốn khó khiến họ không tận dụng được sự gian nan ngay lúc đó. Nhưng hãy nhẫn nại một chút…. Nếu thiếu sự khốn khó ấy, có thể bạn vẫn không xấu hoàn toàn, nhưng chắc chắn bạn cũng chẳng thể nào trở nên tốt hoàn toàn được.

Lìa bỏ một nơi ta đã quen thuộc và có những bạn hữu là một hình thức của cái chết. (Chân phúc Claude de la Colombierè)

* Yêu mến [Thiên Chúa] và nhắm mắt mà chịu đựng. (Thánh Margaret Mary Alacoque)

* Hồi còn ở trong tập viện, hầu như lúc nào tôi cũng yếu bệnh và thấp bé đến độ không sao với được chiếc đèn, tôi cũng không thể giúp đỡ các anh em tập sinh cùng lớp trong những công việc cần thiết của tập viện…. Tuy nhiên, sau khi tuyên khấn, tôi đã có được sức khỏe, sức lực và phát triển đến tầm vóc trung bình. Tôi cho tất cả là nhờ việc tuyên khấn của tôi, và vì đó, tôi hết lòng cảm tạ Thiên Chúa. (Chân phúc Junipero Serra)

* Cảm xúc âu sầu đem lại lợi ích gì và việc chiều theo nó có bao giờ thay đổi được biến chuyển của sự vật hay không? Tốt hơn, ta nên nhìn vào các thực tại của cuộc sống như chúng được một Đấng Bảo Trợ công chính và nhân lành hướng dẫn, Người truyền lệnh cho từng việc xảy ra vào đúng thời gian và không gian của chúng. (Thánh Elizabeth Seton)

* Về cái chết thảm thương của người chồng trẻ tuổi của thánh nữ:

Con biết những biến cố nghịch cảnh này đã được thượng trí Chúa, ánh sáng duy nhất, tha phép và hướng dẫn. Chúng con ở trong bóng tối và phải biết ơn, vì chưng để hoàn tất công cuộc của Chúa, tri thức của chúng con không cần thiết. (Thánh Elizabeth Seton)

* Anh em hãy luôn luôn thưa rằng, “Lạy Đấng Cứu Độ yêu dấu đã xỉ nhục của con, được chịu đau khổ vì Chúa thật ngọt ngào biết bao!”

Nếu anh em chấp nhận mọi sự trong cuộc sống, kể cả cái chết, như thể phát xuất từ bàn tay Thiên Chúa, để làm trọn thánh ý của Người, nhất định anh em sẽ chết như một vị thánh. (Thánh Alphonsus Liguori)

* Một thanh sắt được thành hình trên một cái đe và nhờ ngọn lửa thế nào, thì dưới sức nặng thử thách và trong ngọn lửa đau khổ, linh hồn chúng ta cũng sẽ thành hình đúng như Thiên Chúa muốn về nó như vậy. (Thánh Madeleine Sophie Barat)

* Về một cơn bệnh hiểm nghèo:

Chính Đấng tạo tác hình dạng của tôi đã làm méo mó hình dạng của tôi. (Chân phúc Eugénie Smet)

* Tôi sẽ nhìn bàn tay Thiên Chúa trong tất cả những gì xảy đến với tôi, và không gán cho cá nhân ai cả, họ chỉ là những khí cụ được Thiên Chúa sử dụng trong công cuộc thánh hóa của Người dành cho chúng ta. (Chân phúc Raphaela Maria)

* Xin đừng chỉ để tượng Chúa chịu đóng đinh trên mắt tôi và ngực tôi, nhưng cả trong tâm hồn của tôi nữa. (Thánh Bernadette)

* Cho dù tôi là gì, tôi ở đâu, cũng không bao giờ có thể bỏ tôi đi được. Nếu tôi bệnh tật, thì bệnh tật của tôi có thể phụng sự Người; nếu tôi hoang mang, thì cái hoang mang của tôi cũng có thể phụng sự Người; nếu tôi buồn rầu, thì nỗi buồn sầu của tôi vẫn có thể phụng sự Người…. Thiên Chúa không làm một điều gì vô ích; Người có thể kéo dài, Người có thể rút ngắn cuộc sống của tôi; Thiên Chúa biết Người đang làm gì. Người có thể cất đi những bạn hữu của tôi, Người có thể ném tôi vào giữa những kẻ xa lạ, Người có thể làm tôi cảm thấy lẻ loi, làm tinh thần tôi suy sụp, che khuất tương lai của tôi – nhưng Người vẫn biết Người sắp sửa làm gì. (Đấng đáng kính hồng y John Henry Newman)

* Lạy Đấng Cứu Độ ngọt ngào của con, không có Chúa, con chìm trong tăm tối và đau đớn. Lạy Con Chiên rất dịu hiền, không có Chúa, con chìm trong lo lắng và sợ hãi. Lạy Con Thiên Chúa Tối Cao, không có Chúa, con chìm trong hoang mang và xấu hổ. (Chân phúc Gioan Alverna)

* Tôi lo cho đến nửa đêm, và sau đó, tôi để mặc Chúa lo. (Chân phúc Louis Guanella)

* Đôi khi Thiên Chúa để chúng ta chìm trong tăm tối đến độ bầu trời của chúng ta không có lấy một vì sao chiếu sáng. Chúng ta phải nhớ rằng chúng ta sống trên trần gian là để chịu đau khổ, trong khi vẫn bước theo Đấng Cứu Độ dịu hiền trên con đường tăm tối và chông gai. Chúng ta là những người lữ hành và những người xa lạ trên trần gian. Những người lữ hành ngủ trong những túp lều và nhiều lúc phải băng qua hoang mạc, nhưng khi nghĩ đến quê nhà là họ quên hết mọi sự khác. (Đấng đáng kính Charles de Foucauld)

* Cảm tạ Thiên Chúa nhân lành đã đến viếng thăm anh chị em bằng đau khổ; giả như hiểu được giá trị của đau khổ, có lẽ chúng ta sẽ nài xin cho bằng được. (Chân phúc André Tu sĩ)

* Thế bạn thất bại à? Bạn không thất bại đâu. Bạn chưa thất bại đâu: Bạn đã được thêm kinh nghiệm. Hãy tiến lên! (Thánh José Escriva)

Mục lục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *