Danh ngôn các Thánh: GHÉT MÌNH đến YÊU MÌNH

Mục lục

GHÉT MÌNH đến YÊU MÌNH

Lệnh truyền của Thiên Chúa đòi chúng ta phải yêu thương tha nhân như chính mình. Một số nhà tâm lý học cho rằng đây chính là điều chúng ta đang sống. Chúng ta yêu thương tha nhân ít vì chúng ta yêu mình ít. Chúng ta đem gán cho họ tất cả những điều xấu xa mà chúng ta biết vẫn có nơi bản thân mình, nhưng chúng ta đã che đậy đi! Người ta lẫn lộn không ít về giá trị của việc ghét mình trong Kitô Giáo. Nhiều đoạn văn trong những tác phẩm của các thánh gợi ý rằng chúng ta chỉ có thể thực sự yêu mến Thiên Chúa bằng con đường tự khinh.

Tuy nhiên, khi xét ngẫm suy hơn các đoạn văn ấy trong ngữ cảnh của toàn bộ linh đạo chân chính, chúng ta lại gặp thấy một kết luận trái ngược. Không kể tình trạng chán nản vì các khuyết điểm tự nhiên, thì việc gớm ghét những nết xấu của bản thân không bao giờ dẫn đến thái độ chối bỏ giá trị cao quí của chúng ta là những người con cái của Thiên Chúa. Cho dù có yếu đuối, ngu xuẩn và xấu xa đến đâu đi nữa, chúng ta vẫn được Thiên Chúa yêu thương. Thiên Chúa muốn ban ơn tha thứ cho chúng ta, Người coi trọng chúng ta đến độ sẵn lòng chịu chết vì chúng ta.

Một tấm gương sáng ngời về thái độ yêu mình được tìm thấy trong câu chuyện về cuộc đời thánh Gioan Vianney, một vị thánh nhiều lần đã được trích dẫn trong quyển sách này. Thánh nhân là một học sinh yếu kém, không ai tin rằng ngài có thể trở thành linh mục. Sau nhiều tủi nhục vì thi cử lận đận, cuối cùng Gioan Vianney cũng qua khỏi, để rồi được cử về một giáo phận thê thảm nhất của miền quê nước Pháp. Lúc đầu, đa số bổn đạo với não trạng bài giáo sĩ đã chế giễu cha sở mới đến của họ. Tuy nhiên, nơi thánh Gioan Vianney, cảm thức về giá trị của một người con được Thiên Chúa cứu độ đã thắng vượt mọi mặc cảm về tình trạng khả năng kém cỏi. Với một nhiệt tâm không thể tin được, thánh nhân ngồi tòa bất kể ngày đêm, chịu cóng lạnh vào mùa đông và nóng bức vào mùa hạ, để giải tội không những cho con chiên xứ Ars mà còn cho hàng ngàn tín hữu lũ lượt kéo đến từ mọi miền nước Pháp. Nhờ đặc sủng tiên tri, thánh nhân có khả năng nhận biết và an ủi những tâm hồn chai đá bằng niềm xác tín của ngài: Thiên Chúa cứu độ họ, bất chấp tất cả.

* Lãnh tụ của chúng ta là Ngôi Lời Thiên Chúa không đòi một thân thể khỏe mạnh và một khuôn mặt đẹp đẽ, cũng không đòi một giòng tộc cao sang và quí phái, nhưng là một linh hồn trong sạch, vững vàng trong sự thánh thiện. (Thánh Justin tử đạo)

* Ai có thể yêu bản thân thì cũng yêu tất cả mọi người. (Thánh Anthony Ai cập)

* Một người chán ngán với bản thân một cách vô lý hoặc bị cha linh hướng xử đối một cách khắc khe, tâm hồn họ đều đau khổ vì những vết thương. Họ bị đánh ngã đau đớn nhưng chẳng được ích gì. Họ giống như một người bệnh được cho uống lầm thuốc. (Thánh Mark khổ tu)

* Phần chúng ta là hiến dâng những gì chúng ta có thể, phần của Chúa là chu cấp những gì chúng ta không thể. (Thánh Jerome)

* Nếu như biết đạp lên những nết xấu của mình dưới chân, chúng ta sẽ biến chúng thành một chiếc thang. (Thánh Augustine)

* Anh em đừng bao giờ tuyệt vọng về lòng thương xót của Thiên Chúa. (Thánh Benedict)

* Nếu biết thường xuyên trang bị tinh thần bằng nghị lực kiên cường để chống lại những xui giục của các tập quán xấu xa, chúng ta có thể biến chính các tập quán xấu ấy thành vốn liếng của nhân đức. (Thánh Gregory Cả)

* Thân phận của chúng ta rất cao quí, vì chúng ta được Thiên Chúa Tối Cao thương yêu đến độ sẵn lòng chịu chết vì chúng ta. Nếu như con người không phải là một thụ tạo cao quí và có giá trị rất vĩ đại, có lẽ Thiên Chúa đã không làm như vậy. (Chân phúc Angela Foligno)

* Chính Ta [Chúa Kitô] là Đấng Toàn Mỹ Tối Cao, từ nơi Ta xuất phát mọi vẻ đẹp. Quả thật, vẻ đẹp của các linh hồn nhân loại thật mê say đến độ Ta vui lòng xuống trần gian, chịu đổ máu ra để cứu chuộc họ. (Thánh Catherine Siena)

* Một người bước đi ngay chính và linh hồn của họ sống trong thân xác như trong một chiếc giỏ xinh đẹp. Khi đến giờ cần thiết, chiếc giỏ ấy được mở ra rồi đóng lại hoàn toàn xác đáng. Chính Thiên Chúa là Đấng thực hiện công việc ấy… vì Thiên Chúa không khinh thị những gì Người đã tác thành. Hơn nữa, Thiên Chúa không quản ngại phục vụ chúng ta trong những nhu cầu giản đơn nhất mà bản tính của thân xác chúng ta cần đến, vì Người đã dựng nên tình yêu của linh hồn chúng ta nên giống hình ảnh của Người.

Trên thiên đàng, chúng ta sẽ mãi mãi nhìn thấy một cách rõ ràng chúng ta thật đáng trách vì đã phạm tội ở đời này; tuy nhiên, chúng ta cũng thấy tình yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta chưa bao giờ suy suyễn, và giá trị của chúng ta trước ánh nhìn của Người cũng không bị giảm sút. Vì tình yêu ấy rất kiên vững và tuyệt vời, không thể và không bị chấm dứt vì sự xúc phạm. (Chân phúc Julian Norwich)

* Chúng ta không được bất công khi đòi hỏi bản thân những gì không có ở nơi chúng ta.

Anh em đừng mơ ước trở nên một con người nào khác không phải là mình, nhưng hãy mong ước trở nên chính mình. (Thánh Francis de Sales)

* Mặc dù rất nỗ lực để áp chế lòng đố kỵ và ác cảm đối với tha nhân, nhưng linh hồn tôi vẫn hết sức lo sợ bị ảo tưởng. Linh hồn tôi nghĩ mình chưa bao giờ có các nhân đức vững vàng, và những đam mê chỉ nằm yên từ khi tôi được mời gọi bước vào cuộc sống nội tâm…. Những gì đã được lãnh nhận, giờ đây linh hồn tôi cảm thấy không phải phát xuất từ Thiên Chúa…. Tôi đã hướng về Thiên Chúa… nài xin Người giải thoát tôi. (Chân phúc Marie Nhập Thể)

* Thiên Chúa sung sướng và vui mừng nhìn xem những gì? Đó là những kẻ đang vì Người mà chiến đấu chống lại của cải, thế gian, hỏa ngục và bản thân của họ. Họ là những kẻ đang vui tươi vác lấy thập giá của Người. (Thánh Louis Marie de Montfort)

* Về việc xưng tội:

Hỡi ôi linh hồn của tôi, khi bản tính sa đọa của chúng ta trỗi dậy mạnh mẽ, khi chúng ta chán chường bản thân, trở nên yếu nhược tư bề, ngao ngán vì những sa đi ngã lại, hao mòn vì tội lỗi và ưu phiền, chúng ta hãy nhẹ nhàng, từ tốn đặt tất cả cáo trạng ấy dưới chân Thiên Chúa, để nhờ vị đại diện được chỉ định của Người mà được giao hòa và khích lệ. Mặc dù chúng ta run rẩy ý thức về tình trạng bất toàn của mình, nhưng chúng ta đã đến gần suối mạch thánh thiện. Khi tâm hồn mở rộng tiếp nhận khát vọng thao thức ấy, tức khắc nó được bảo bọc trong tình yêu của Thiên Chúa, được bao phủ nhờ sự công chính của Người. Và chúng ta không còn như trước nữa. (Thánh Elizabeth Seton)

* Tôi có một người bạn tuyệt vời. Tôi bắt bản thân phải vui tươi với Thiên Chúa khi tôi không vui tươi được với chính mình. (Chân phúc Miguel tu sĩ)

* Thiên Chúa biết Người đã nặn đúc chúng ta từ đất sét và Người yêu thương chúng ta hơn một bà mẹ có thể thương yêu người con. Thiên Chúa là Đấng không hề nói dối, Người đã phán với chúng ta rằng Người không xua đuổi bất kỳ ai tìm đến với Người. (Đấng đáng kính Charles de Foucauld)

* Anh em hãy tiến bước một cách đơn sơ trên đường lối Thiên Chúa và đừng làm khốn khổ trí lòng mình. Anh em hãy học cho biết gớm ghét tội lỗi, nhưng hãy gớm ghét một cách điềm tĩnh. (Thánh Piô Năm Dấu)

* Những sa ngã của anh em, những cái ngã của một đứa trẻ, làm cho Thiên Chúa, Hiền Phụ của anh em, thấy rằng Người cần phải chăm sóc anh em hơn nữa…. Mỗi ngày, khi Chúa đỡ nâng anh em lên khỏi mặt đất, anh em hãy ôm chặt lấy Người bằng tất cả sức lực của anh em và hãy tựa cái đầu khốn cùng của anh em vào lồng ngực của Người đang rộng mở đến độ trở nên hoàn toàn ‘điên dại’ vì nhịp đập của Thánh Tâm rất đáng mến. (Thánh José Escriva)

Mục lục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *